Sunday, March 29, 2009

Mơ hồ


Chiều nay ngủ dậy......thấy trong người mệt mỏi...lại gặp những người không muốn gặp.....thật chán quá .......không còn gì có thể chán hơn.

Đáng nhẽ ra.......chiều hôm nay mình đi sinh hoạt club. Nhưng chán.........nên thôi..........nghỉ một bữa.....mà mình có đi hay nghỉ người ta có quan tâm không?-đó là một câu hỏi ...........thừa biết câu trả lời!

Đôi khi muốn sống hết lòng...........muốn tạo một cái gì đó như thể là......."dấu ấn để lại".........nhưng sao khó quá! thôi thì cứ sống đơn giản cho đời nó thanh than là được rồi!

Gọi gió....... mang sầu đi...để lòng nhẹ nhõm!

Cũ và mới!!!!!!!!!!!!!!!

"Cũ" và "mới" là hai cái hoàn toàn trái ngược nhau..........xét ở một góc độ nào đó.....giữa chúng luôn có những vấn đề nan giải!!!!!!!!!!!
Mình muốn dung hòa hai cái đó với nhau.......liệu có thể không?
Mình chẳng là gì cả...............mình chỉ là mình...........thế thôi!!!
Vậy vấn đề này nên giải quết như thế nào đây!?
Có ai nói cho mình câu trả lời như thế nào không?


Cũ và mới luôn có một khoảng cách nhất định. Khoảng cách đó được rút ngắn hay ngày càng dài thêm phụ thuộc vào ...???

Saturday, March 28, 2009

Lời chào cao hơn mâm cỗ!!!!!!!!!!!

Đôi khi mình nghĩ rằng mình cầu toàn quá........trong công việc.....trong cuộc sống thường nhật.....trong những mối quan hệ.........và cả tình cảm nữa!
Nhưng có đôi lúc dù có cố đỗ lỗi rằng mình cầu toàn quá cũng không thể nào chấp nhận được những điều đang xảy ra trước mắt !
Như đã nhấn mạnh ở tiêu đề của bài này đó là" Lời chào cao hơn mâm cỗ" cho nên mình sẽ gói gọn nội dung bài viết về những suy nghĩ và trải nghiệm của mình đối với câu trên!
Thật sự mà nói, trong cuộc sống nhộn nhịp này, mỗi ngày là một sự thay đổi...ngày hôm qua khác ngày hôm nay và ngày mai lại là một sự đổi thay khác!
Tuy nhiên, mình nghĩ rằng những quy tắc xã giao thông thường thì không đến nổi bị mai một mà càng ngày càng được chú trọng hơn! Có ai lại không muốn mình được đánh giá cao trong mắt người khác....mình cũng thế.......tuy nhiên mình chẳng có tài cán gì để người ta ngưỡng mộ...vậy thì tại sao không lấy sự thân thiện, dễ gần để bù lại nhỉ?!
Thực tế mình đã -đang và sẽ làm như thế.......thận thiện..vui vẻ...hòa đồng
Trở lại với việc xã giao....mình chỉ giám mạo muôi nêu những suy nghĩ và trải nghiệm của mình thôi!
Ông bà ta từng nói" Lời chào cao hơn mâm cỗ" điều đó là hoàn toàn đúng, cũng từ câu tục ngữ ấy đã khiến cho mình thay đổi nhận thức và hành động! về nhận thức thì mình không có gì phải giải thích còn hành động........mình thực hiên câu tục ngữ đó hàng ngày.......hàng giờ.
Điều mình nhận được........là sự thận thiện và ánh mắt triều mến của mọi người..nhưng trong số ấy...mình cũng nhận được cả những nghi kị và đôi khi ....nhầm tưởng rằng mình " thấy người sang bắt quàng làm họ"..như thế thì thật là buồn đúng không ?
Nhưng điều đó mình chấp nhận được.............
chỉ buồn một nỗi là những người mình quen.......mình biết .......và cả nể phục nữa.........đôi khi cũng làm cho mình băn khoăn...họ có xứng đáng với sự trân trọng của mình hay không?
Thật lòng thì đến người lạ khi vô tình chạm mặt nhau còn nở được nụ cười....đằng này! chán thật!
Nhưng từ khi trở thành sinh viên đến giờ.......mình học thêm một điều mới đó là........"hãy biết chấp nhận".......ừ thì chấp nhận.........mình sẽ sống sao để không thẹn với lòng mình là được rồi....còn ai nghĩ gì.........làm gì............không quan trọng!
Trước đây mình luôn mong muốn sự hoàn thiện......cầu toàn..........nhưng thời gian đã chứng minh cho mình ......là không thể được!!!!!!!!!
Thôi thì kệ .......thay vì mơ tưởng đến những điều ngoài tầm tay thì tại sao .......không nhìn cuộc sống xung quanh mình.......để thấy yêu hơn.....sống tốt hơn!!!!!!!!!!!!

Học với hành!!!!!

Học tiếng anh đã trên 10 năm..........mà nhìn lại thấy ngao ngán!

Sáng nay khoa du lịch tổ chức buổi nói chuyện với một giáo sư đồng thời là tiến sĩ...đồng thời là giảng viên người Newzeland..... ông này đến để nói về vai trò của công nghệ thông tin trong việc giúp đỡ ngành du lịch phát triển !
Hic hic ....cả lớp ngồi nghe...im re........vì không hiểu những gì ông ấy nói ( có hiểu thì cũng chỉ khoản 50% những gì ông nói thôi !) mình cũng im re......hic hic....thế mới biết mình tệ đến mức nào....
mong muốn tham gia một câu lạc bộ tiếng anh nào đó để cải thiện tình hình ........nhưng ......bận quá.....thôi đành phải tự học vậy!
chán thiệt.......
học với chả hành.......................................................

Friday, March 27, 2009

Nắng tháng 3...

Hôm nay đi chơi với mấy đứa bạn......cũng vui nhưng không trọn vẹn...!


Một trong những cái góp phần tạo nên sự không trọn vẹn ấy chính là "nhờ"cái nắng oi bức đầu hạ!


Chỉ mới đầu hè mà trời đã nóng nực tới mức này thì không biết đến khoảng tháng 5, tháng 6 sẽ còn như thế nào nữa



cũng vào thời điểm này năm ngoái..trời cũng nóng như thế! mình cũng từng chịu những ngày nóng oi bức đến "chảy mỡ" ...hoa mắt......và chán nhất là không thể học hành được gì......nóng quá mà.........đã thế lại còn hay cúp điện......hết chịu nổi luôn!

Năm nay trời cũng sẽ nóng rồi cũng sẽ cúp điện vài ngày một lần như năm ngoái..........thương mình lại nghĩ đến người .....nhưng đứa thi đại học năm nay chắc là cực lắm....như mình năm trước nhỉ!!!

Mong cho bọn nó đậu hết .....mấy đứa bạn có ý định thi lại của mình cũng sẽ đậu!

nắng tháng ba.........Huế.........nóng.........và cả nực nữa!!!!!!!!!!!!!!

ngẫm nghĩ!

Đôi khi mình cảm thấy mình thật là dại dột, cứ nghĩ đến chuyện không đâu và cũng đau đầu vì những chuyện không đâu ấy!
Ngay cả chuyện viết blog cũng là một điều mình phải ngẫm nghĩ. Mình viết ra đâu phải để mong nhận được nhận xét từ phía mọi người...đơn giản chỉ muốn viết để xem mình chiêm nghiệm cuộc sống như thế nào..còn có nhận xét hay không...thì không quan trọng....vậy mà mình cứ bận tâm mãi về chuyện blog....gặp ai cũng nói về khó khăn của mình......đó chính là không vào được blog....nhưng cái đáng lo hơn là bài vở trên lớp chưa hoàn thành xong.....thật là ngao ngán quá~!


Liệu bao giờ mình mới lớn đây!!!!!??????????????????

Thursday, March 26, 2009

Trở lại với Blog !

Mấy ngày nay mệt mỏi với cái Blog của yahoo quá !
cứ viết bài rồi nhưng lại không đưa lên blog được.......bực hết cả mình!
bỗng chợt nhớ lại mình vẫn còn một nơi để viết............minh tạo cái blog này cũng đã khá lâu rồi nhưng bây giờ mới viết lại........
cái blog này cũng đã từng làm mình không ít lần thấy đau đầu mệt mỏi vì không biết sử dụng. Nhưng bây giờ thì ổn hơn rồi
!!!!!
lại bắt đầu nhặt nhạnh những chuyện thường nhật ........để đưa lên blog!